Thứ Hai, 23 tháng 5, 2011

Quên!!!

Đừng chờ đợi quá nhiều để rồi tự bản thân mình lại tẽn tò thất vọng.

Tôi biết tôi cả nghĩ, đâm ra hay lẩn thẩn.

Tôi biết người yêu tôi đang rất mệt mỏi, gặp nhiều chuyện phải bận lòng... tôi không muốn mình làm loạn lên, để mọi chuyện căng thẳng lên thêm nữa.

Ai cũng bảo con trai vô tâm.Uh. Tôi hiểu. Tôi cũng hiểu lý do khiến người yêu tôi quên...

Tôi cũng tự biết mình không được phép làm loạn lên vì lý do vớ vẩn đấy. Nhưng thực lòng tôi buồn và tủi thân ghê gớm. Đi về nhà, mắt đỏ hoe, nước mắt cứ trực tuôn ra. Bạn gọi điện hỏi han, dồn nén vỡ òa, khóc tu tu như con trẻ. Tôi biết tôi vô cớ nhưng tôi không thể che giấu được cảm xúc...

Today : 01 month & the first time I cried

2 nhận xét:

  1. Có chuyện gì vậy bạn! Mình mới ghé thăm. Hi

    Trả lờiXóa
  2. :) Thank bạn hỏi thăm :) dăm ba câu chuyện con gái giận dỗi, tủi thân vu vơ thôi ... Mọi chuyện cũng ổn rồi :)

    Trả lờiXóa