Thứ Ba, 15 tháng 2, 2011

Đôi khi...


Chúng ta ngồi cạnh nhau, cùng cười nói về một chuyện vui trong khi mỗi cái đầu lại chạy theo đủ những câu chuyện buồn.
Ta lấy tiếng cười khoả lấp đi giọt nước mắt hay những tiếng ố á vì sốc và hụt hẫng.
Và đôi khi ta nhếch mép để làm méo mó khuôn mặt, để khó nhận ra những muộn phiền chán chường lộ rõ qua ánh mắt.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét